Bạn đã từng một mình đi xa? Đã từng chọn một quyển sách để tặng bạn bè và người thân, hay bạn đã từng lựa chọn cho mình con đường nào đó để có thể “Trao gửi nhân duyên”.
Chúng ta biết, sách có vai trò rất lớn trong cuộc sống con người, nếu bạn đọc một quyển sách có định hướng tốt, sẽ dẫn đến nhận thức cuộc sống một cách tốt và ngược lại nếu đọc một quyển sách có nội dung tư tưởng rối ren thì dẫn đến cuộc đời đen tối, cựu Tổng thống Barack Obama đã từng nói: “Việc đọc rất quan trọng. Nếu bạn biết cách đọc, cả thế giới sẽ mở ra cho bạn”. Hiện nay, trên thị trường, sách nhiều không kể xiết, hàng trăm hàng nghìn loại sách khác nhau với hình thức đa dạng và nội dung phong phú, việc lựa chọn sách như thế nào cho hợp từng lứa tuổi, tính cách và thông điệp mà ta muốn học hỏi, chúng ta cũng cần tìm hiểu về quyển sách đó trước để tránh lãng phí.

Tìm việc thuận theo nhân duyên
Một ngày đẹp trời, tôi được phân công phát sách cho những người đến phát tâm hiến máu nhân đạo của trung tâm, có một người phụ nữ tầm 40 tuổi đến xin thỉnh mười quyển “Trao gửi nhân duyên” của tác giả Vạn Lợi Quán Như, mà nghe cô tâm sự nhân duyên vì sao lại thỉnh nhiều quyển này. Cô ngồi xuống kể với tôi rằng: Con ngày trước gặp nhiều chuyện buồn, cả mấy năm liền không có lối thoát, không có nụ cười, làm cho con rơi vào trạng thái mất cân bằng của cuộc sống, ít tiếp xúc mọi người và đêm nào cũng khóc. Nhưng có một ngày con được người bạn thân tặng cho một quyển sách “Trao gửi nhân duyên” này, khi đọc mỗi trang sách mở ra lại mang những nội dung, nhận thức khác nhau về giá trị nhân sinh, làm cho người đọc có cái nhìn mới mẻ hơn về mọi việc thịnh, suy, được, mất của cuộc đời. Trong đó, có một câu làm con ngộ ra, trong cuộc sống chúng ta không nên ngủ vùi trong đau khổ mà hãy nhìn cuộc đời bằng cái nhìn tươi mới, vì thế cuộc sống con hiện tại tràn đầy năng lượng an lành, câu đó là: “Nếu hiện tại mệt nhoài, hãy tìm nơi an tĩnh nhắm đôi mắt lại, thanh lọc tâm hồn. Khổ đau chút, nghĩa lý gì. Mệt mỏi chút, đã làm sao! Quan trọng trong đau khổ có kiên cường, trong rèn luyện được tiến bộ… Bầu trời vẫn cao xanh và mặt đất vẫn thoáng đãng” [1]. Làm cho cô nhận ra rằng cuộc sống của cô dù gặp nhiều sóng gió thì mỗi ngày cô cũng được ánh mặt trời soi sáng và mặt đất nuôi dưỡng, bầu trời rộng lớn bao la có thể bao dung tất cả không phân biệt già trẻ, gái trai, không phân biệt người đẹp, người xấu, cây cỏ hoa lá, mặt trời cũng soi sáng mọi con đường ta đi, cung cấp oxi cho ta thở, cho ta bầu trời cao rộng để ngắm nhìn và mặt đất cũng như thế, dù bạn có đi, có chạy nhảy, có nhổ nước bọt hay vứt rác bừa bãi… đất cũng bao dung tất cả, đất không phân biệt những thứ tốt xấu của con người trao tặng, không vì người đối với đất tệ hại mà đá người ra khỏi mặt đất bay vào hư không.
Tôi nghe xong, mỉm cười đưa người mười quyển sách “Trao gửi nhân duyên” để người kết thiện lành nhân duyên, tự tâm tôi cũng thấy an lạc vô cùng, chợt nhớ lại kỷ niệm cách đây cũng hơn bốn năm về trước, tôi chỉ là một người non dại vùng đất Cố đô. Cầm trên tay chiếc vé máy bay mà trong lòng cảm thấy mọi thứ mới mẻ, lạ lẫm hiện ra trước mắt, lần đầu tiên đi xa, lần đầu tiên lên độ cao hơn cả mây, là người con sinh ra và lớn lên ở Huế hơn hai mươi lăm năm mới một mình rời xa Huế, đến vùng đất Hà Nội kinh kỳ, để thi lên cao học Văn, bao cái ngỡ ngàng đó được dịu lại khi gặp người bạn rất lâu rồi chưa gặp “Giữa những người lạ, ta cần một người quen”, bạn cùng học đại học nay đã học lên thạc sĩ còn mình giờ mới đi thi, sau khi đi thi về, đến lúc chia tay người bạn ấy cũng tặng tôi quyển sách “Trao gửi nhân duyên” nhìn trang bìa và tiêu đề sách làm quyến rũ tôi đến mức ngồi đọc tại sân bay, rồi khi lên máy bay cho đến khi hạ cánh tại Huế, ấn tượng bài đầu tiên là lựa chọn:

